Hôm nay Blog truyện ngắn muốn được kể một câu chuyện cùng đọc và nghiền ngẫm nhé các bạn của tôi:
Chuyện xưa kể rằng, có một đạo sĩ nổi tiếng thần thông, trong một lần ngao du sơn thuỷ, thấy một phụ nữ đang quỳ bên một ngôi mộ mới, vừa khóc vừa quạt. Lấy làm lạ, đạo sĩ kia mới đến hỏi sự tình. Mới hay rằng, người dưới mộ là người chồng vừa khuất của thiếu phụ.
Ngán thay, trước khi chết có trăng trối lại rằng đến khi mộ khô thì người vợ trẻ hãy tái giá. Người thiếu phụ vì thế mới ở đây, quạt cho mộ nhanh khô. Người đạo sĩ động lòng, mới hoá phép giúp cho thiếu phụ, ngôi mộ thoắt cái đã khô như những ngôi mộ cũ. Người thiếu phụ vui vẻ cảm ơn đạo sĩ để về nhà, nơi người tình mới của mình mong đợi.
Người đạo sĩ về nhà, đem chuyện kể với vợ của mình. Vợ của đạo sĩ chê cười người đàn bà kia thật bạc tình. Được một thời gian, bỗng dưng người đạo sĩ mắc phải bạo bệnh, liệt giường và tạ thế. Trước khi nhắm mắt mới trăng trối lại rằng hãy giữ quan tài đủ 7x7 là 49 ngày rồi hãy an táng. Người vợ khóc vâng lời.
Một ngày kia, có một người xưng là học trò đến xin ở lại chịu tang người đạo sĩ. Dung mạo người học trò thật khôi ngô tuấn tú. Thế rồi, chỉ 3 ngày sau, người vợ đạo sĩ đã ăn nằm với người học trò.
Thế rồi được 7 ngày sau, người học trò lăn ra ốm. Bệnh ngày một nặng. Mới nói với người vợ đạo sĩ rằng, ta mắc phải bạo bệnh, chỉ có ăn óc người mới khỏi được. Người vợ liền lấy vồ, bật nắp quan tài định đập vỡ đầu xác chết để lấy óc cho nhân tình ăn.
Nào ngờ, vừa bật nắp quan tài thì vị đạo sĩ tỉnh lại. Người thiếu phụ quay lại thì chàng trai trẻ đã biến mất tự khi nào. Mới hay, đó là do phép thuật phân thân của người đạo sĩ cao tay. Người vợ xấu hổ quá, mới tự tử mà chết.
Người đạo sĩ đó là Trang Chu (còn gọi là Trang Tử), cũng là một hiền triết của Phương Đông chúng ta. Câu chuyện đó, câu chuyện “vợ thầy Trang Chu” lưu truyền gần 2000 năm để chê cười cái gọi là “lòng dạ đàn bà”.
Ngày nay, lại có chuyện anh đảng viên nọ sau khi “hoàn thành kế hoạch” (2 con), mới giấu vợ đi đình sản. Người vợ thì lại muốn sinh thêm con cho vui cửa vui nhà nên “tích cực cố gắng” mà mãi không thấy “kết quả”. Người chồng vẫn giấu vợ, thậm chí bởi vì cái khoản đình sản kia không ảnh hưởng đến khả năng đàn ông của anh, nên anh lại còn làm ra vẻ tích cực “phụ giúp” vợ mình...
Thế rồi, một hôm người vợ vui vẻ thông báo những “nỗ lực cố gắng” của 2 vợ chồng đã có “kết quả tốt đẹp”, cô đã có thai 3 tháng. Choáng váng, nhưng người chồng giấu đi để đi “kiểm định lại”. Kết quả biểu đồ của anh là 0%... Cuộc tiểu phẫu đình sản đã thành công tốt đẹp.
Ấy, cái câu chuyện thời nay cũng đang nói đến cái lòng dạ con người...
Lại có người lấy email giả, để chính mình chat và “thử lòng” người chồng mà mình hết mực thương yêu. Để đến khi anh ta trở nên lạnh nhạt tình cảm vì cho rằng người vợ thiếu tin tưởng tình yêu của mình. Rồi lấy bạn gái của mình để thử chồng... và rồi rước đau khổ vào mình khi người chồng chẳng “trước sau như một”...
Còn bao nhiêu câu chuyện trớ trêu nữa mới đủ để chúng ta hiểu rằng, lòng người ta là giấy, chứ nào đâu phải vàng đá... Vì là giấy, nên sao ta cứ nghĩ là vàng để đem đi thử lửa? Đến lúc cháy mất rồi lại thất vọng lòng dạ bạc đen? Sao ta không hiểu rằng, bởi là giấy, nên cái cần và nên làm là chúng ta phải nâng niu, giữ gìn cho nhau để tránh khỏi nắng mưa của cuộc đời?
Sao ta không hiểu rằng, bởi là giấy nên đẹp xấu là do ta vẽ nên, tốt lành là do ta viết nên mà thù hận cũng là do ta đặt bút. Sao ta không viết lời hay, vẽ lấy bức tranh yên bình để xây dựng, gìn giữ lấy cái hạnh phúc mong manh của gia đình?
Tôi chẳng cho cách làm của thầy Trang Chu là hay, tôi chẳng cho người đảng viên kia là không có lỗi. Tôi cũng chẳng ủng hộ việc thử lòng của các chị thời nay với email và các phương tiện khác. Thời gian thì trôi đi, nhưng lòng người thì vẫn vậy thôi, vẫn là giấy... Mà đá cũng mòn, vàng cũng phai, huống hồ là giấy...
Người ta, cùng là một người, sao có lúc nhân từ đáng yêu, lại có lúc cay nghiệt thế? Ấy bởi ai cũng có 2 mặt tốt xấu trắng đen lẫn lộn.
Là những người thề non hẹn biển với nhau, cam kết gắn bó với nhau để xây dựng tổ ấm của mình, tôi thiết nghĩ việc nên làm là ta mang cái mặt tốt ra để đối đãi với nhau. Lấy mặt trắng mà đối đãi với nhau (phu phụ tương kính như tân - vợ chồng kính nhau như khi còn mới). Đó mới là cái kế vạn toàn. Chứ nếu cứ mang cái mặt trái để đối đãi với nhau, mang cái xấu để dành cho nhau, như thế thì đồng sàng mà dị mộng, người hiền lành mà đối xử với nhau như trộm cướp. Cái đó gần với sự tan vỡ lắm.
Ai ơi, nếu còn thương nhau, chớ có thử lòng nhau. Và hãy hiểu, lòng con người là giấy. Ai không động lòng trước một cử chỉ ân cần? Ai vô cảm bởi một lời khen? Ai vắng nhau lâu ngày mà không hề ham muốn? Chẳng phải lòng mình cũng vậy ư?
Vậy nên, nâng niu bao nhiêu vẫn chưa đủ. Một chút nghi kỵ đã là thừa...
Đọc bài này rất ý nghĩa phải không ak , chia sẻ tới bạn bè của bạn để mọi người cùng nghiền ngẫm nhé !
Nguồn: http://blogtruyentm.blogspot.com/
Read More...
Hiển thị các bài đăng có nhãn chia tay. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn chia tay. Hiển thị tất cả bài đăng
Thứ Sáu, 1 tháng 8, 2014
Thứ Năm, 31 tháng 7, 2014
Gửi em Vợ tương lai của anh (Phần 2)
[THƯ GỬI VỢ TƯƠNG LAI 2]
Gửi em, vợ tương lai của anh!
Dạo này em có khỏe không? Chuyện tình yêu của em với thằng đó – cái thằng đang nuôi em hộ anh trong lúc anh đang mải mê kiếm tiền để sau này rước em về làm vợ ấy, thế nào rồi? Anh hy vọng 2 đứa em mau mau tan vỡ, có thế thì em mới chóng tìm ra anh được. Hôm nay ngồi một mình, anh nhớ em quá nên quyết định gửi cho em lá thư này, mong là nếu chẳng may đọc được, em sẽ cười thích thú và mơ về ngày chúng ta gặp nhau, em nhé!
Lần trước anh đã nghĩ tới cái vụ thổi 1000 quả bóng bay thay cho pháo hoa để cầu hôn em ấy, nhưng anh nghĩ đi nghĩ lại, như thế vừa tốn kém, mà chẳng may anh bị bắt vì tội gây rối trật tự công cộng thì em lại phải nhận nhẫn cầu hôn tại trụ sở công an phường, khung cảnh chẳng lãng mạn tẹo nào em ạ! Hay là thế này đi, anh sẽ đưa em đến cái cầu ở gần nhà mình ấy, em đứng trên cầu và quăng đôi dép tổ ong của anh xuống sông. Sau đó anh sẽ chứng minh tấm chân tình của mình bằng cách lao mình nhảy xuống vớt, nếu anh vớt được thì em lấy anh nha! Còn nếu không vớt được thì chúng ta có thể tiếp tục làm chuyện đó hằng ngày mà, em yên tâm nhà anh sẵn dép tổ ong lắm! Anh sẵn lòng đầu tư đến bao giờ vớt được thì thôi em ạ. Em biết vì sao phải làm thế không, để sau này thằng cu nhà mình lớn, anh sẽ khoe với nó rằng: “Ngày xưa bố đã phải đối mặt với sinh tử mới có được mẹ mày đấy! Chỉ cần bố buông tay một cái là không có mày ngày hôm nay đâu!” Em thấy anh oai không nào?
Đám cưới của chúng ta sẽ giản dị thôi em nhé! Em thích đưa dâu bằng phương tiện gì nhỉ? Anh thấy người ta đi ô tô xe máy nhiều rồi, trâu bò máy xúc máy cày cũng có rồi, hay là mình thử xe lu em nhé! Để nếu chẳng may nó mà chết máy, quan viên 2 họ sẽ hò nhau chổng mông lên đẩy, vừa đông vui náo nhiệt vừa thắt chặt tình đoàn kết em ạ! Anh sẽ luyện thanh hằng ngày để hát tặng em bài “Vợ Yêu” của Vũ Duy Khánh, chắc là em sẽ xúc động đến phát khóc ấy nhỉ! Và anh cũng sẽ canh me, không để cho cái thằng hiện tại đang nuôi em hộ anh có cơ hội bén mảng lại gần cái mic để rên la mấy bài đại loại như “Cơn mưa ngang qua” hay “Không bao giờ bó tay” đâu, anh hứa đấy!
Bắt đầu cuộc sống chỉ có hai người. Anh biết là em thích nhất là phim kinh dị, mà anh thì cứ nhìn thấy mấy cảnh máu me chết chóc là buồn nôn, nhưng anh vẫn sẽ chiều em. Chúng ta sẽ ôm nhau xem phim kinh dị vào các buổi tối rảnh rỗi, anh sẽ gắn cái tivi to bằng nửa bức tường phòng ngủ nhà mình để em xem cho rõ nét, thấy từng đường gân thớ thịt nhé! Còn anh, anh sẽ luyện tập yoga thường xuyên và học cách vận khí đẩy thức ăn đã trào lên miệng ngược xuống dưới dạ dày, để khi em sợ quá hét lên, anh vẫn bình tĩnh xoa lưng em và nói :”Ngoan, có anh ở đây rồi, đừng sợ! Anh nuốt hết rồi, không phải lo đâu!”
Em rât thích được xoa xoa cái bụng mỡ đúng không? Vậy thì trước khi đi ngủ anh sẽ dành ra 15 phút để xoa bụng cho em, mặc dù anh vẫn hay lèm bèm trêu em là có quanh năm ngày tháng có bầu, nhưng sự thật là anh thích nghịch cái ngấn mỡ của em lắm. Với lại khi được anh xoa bụng, mắt em lim dim như con mèo no sữa, nhìn đáng yêu cực! Anh muốn thu lại từng khoảnh khắc dễ thương của em, vì vậy anh sẽ không nề hà ngại ngần vì một ít mỡ đâu.
Vấn đề muôn thở sẽ là chuyện bếp núc. Anh biết em thích ăn bánh nhưng chỉ biết làm duy nhất một loại bánh là “bánh lát”, cứ mỗi lần em vào bếp thì sau đó anh phải đặt lại tên nó là cái chuồng, nhưng không sao, anh sẽ tập làm các loại bánh em thích. Bù lại, em cũng phải nấu được các món cơ bản hằng ngày nhé! Để nếu bạn bè anh có đến chơi thì anh sẽ được dịp vênh mặt với chúng nó, mặc dù sau đó vợ chồng mình với lũ bạn anh sẽ phải tranh cái nhà vệ sinh và ngủ lỳ trong đó cũng không sao. Ai bảo chúng nó vác xác tới nhà mình chứ! Còn cuối tuần anh cũng sẽ dành ra mấy tiếng để phụ em dọn dẹp cái “chuồng bếp” nhà mình, để nếu bạn bè em tới chơi mà thấy cảnh đấy sẽ khen anh là chồng đảm đang, em cũng sẽ thấy hãnh diện và tự hào về anh, phải vậy không?
Lấy nhau về thì anh với em không được online facebook 24/24 thế này nữa đâu nhé! Khi đi làm về đến nhà thì cho 2 em điện thoại của chúng mình ôm nhau ngủ trên bàn, còn anh sẽ ôm em nằm đọc sách này, hoặc là đi dạo vào ban đêm, ngắm trăng ngắm sao, lãng mạn em nhỉ! Anh tính rồi, cái phòng ngủ của chúng ta sẽ là phòng cách âm, lắp cả đèn nhấp nháy và hệ thống karaoke xịn nhất nữa. Anh sẽ học thêm nhiều bài khác ngoài bài “vợ yêu” để hát cho em nghe, còn em thì phải tập múa để phụ họa nhé!. Ha ha, nghĩ tới cảnh em lắc lắc cái bụng mỡ rồi múa bài “nấm lùn di động” là anh không nhịn nổi cười. Chúng ta sẽ song ca bài “xe đạp teen” hoặc là “thỏ con chiên bánh” nữa nhé! Mỗi đêm nhà mình sẽ như cái trại Trâu Quỳ thu nhỏ vậy, nghĩ thôi đã thấy hạnh phúc ngập tràn rồi!
Đến lúc thằng cu ra đời. Lần trước anh tính với em là đẻ được bao kg thì đặt tên như thế, nếu là 3 cân 7 thì sẽ đặt là "Lê Ba Ký Bẩy". Nhưng mà khi anh trình bày phương án với bọn bạn anh, chúng nó nhìn anh với ánh mắt kỳ thị, ái ngại em ạ. Thế thì thôi vậy, chúng ta sẽ giao trách nhiệm đó cho hai ông bà nội ngoại nhé, nghĩ nhiều đau đầu lắm!
Vì anh học dốt toán lý hóa nên anh sẽ chịu trách nhiệm dạy thằng cu nhà mình văn và ngoại ngữ, để nó nịnh mẹ khéo như anh nịnh vợ, và tán gái bằng tiếng Anh giỏi như anh viết thư cho em bằng tiếng Việt ấy. Còn em sẽ dạy con học các môn còn lại được không? Em yên tâm, anh sẽ không để em thiệt thòi vì dạy nhiều thứ hơn anh đâu, ngoài giờ học anh sẽ bổ túc thêm cho cu cậu môn điện tử để nó chơi với anh, và môn massage để nó phục vụ mẹ nó mỗi khi anh đi công tác vắng nhà. Căn nhà của ba chúng mình sẽ có thật nhiều sách và đồ chơi em nhé! Để hôm nào cả nhà lười nhác, chúng ta sẽ gọi Pizza đến nằm lăn lóc vừa ăn vừa chơi, rồi ngày hôm sau, em phải lãnh trách nhiệm mếu máo làm nũng để bà ông bà nội dọn hộ chúng mình đấy! Nếu em không hoàn thành nhiệm vụ thì anh sẽ bảo thằng cu sang mè nheo ông bà ngoại nữa vậy, rồi sau đó chúng ta sẽ trả công 4 ông bà bằng 1 bữa cơm thịnh soạn..mua ngoài quán về, em có đồng ý không?
Khi chúng mình giận nhau thì sao nhỉ? Ngoài phương án chia nhau bế thằng cu, nó tè ra người ai thì người ấy sai ra, anh nghĩ chúng ta nên thử cách viết thư cho nhau đi. Anh sẽ viết một lá thư dài thật dài để nói về suy nghĩ của mình, rồi cho cái thằng cu mới tập đọc nhà mình ngồi bi bô đánh vần từng chữ cho em nghe, và ngược lại. Anh cá là khi nó chưa đọc đến câu thứ 3 là cả nhà lại phì cười rồi ôm hôn nhau túi bụi ấy chứ. Vì có tiếng nói cười râm ran của trẻ con, và vì anh với em đều yêu thiên thần bé nhỏ của mình, nên nhà mình sẽ luôn là mái ấm em ạ. Anh mong chờ đến ngày đó lắm lắm!
Còn bây giờ thì anh vẫn phải ngồi một mình ở đây, vừa uống café vừa cầu khấn em đi chơi với thằng kia về sớm sớm, em biết là ông bà ngoại sẽ lo cho em lắm nếu về quá giờ giới nghiêm mà. Anh bảo rồi, nếu nó không đối xử tốt với em thì bỏ quách đi cho rồi, làm gì có ai yêu và mang cho em hạnh phúc hơn chồng tương lai của em cơ chứ! Thế nên em nhớ lời anh nhé, yêu nó ít ít thôi, em còn phải dành suốt cuộc đời để yêu thương chăm sóc cho chồng con em nữa đấy!
Đây đã là lá thư thứ hai anh gửi cho em rồi, nếu em quên lá thư thứ nhất thì tìm vào link này nhé!
Đấy em thấy chưa, bao nhiêu kẻ xuýt xoa hạnh phúc khi đọc thư anh gửi cho em kìa! Thấy người ta GATO với tình yêu anh dành cho em thế mà em không có chút động lòng gì sao? Nếu có thì mau mau tìm ra anh đi nhé, anh mong ngóng ngày có thể biến những dự định của chúng mình thành sự thật lắm rồi.
Thôi thư đã dài, anh xin dừng bút ở đây! Mãi yêu em, yêu con của chúng mình!
Chúc em ngủ ngon... Read More...
Gửi em, vợ tương lai của anh!
Dạo này em có khỏe không? Chuyện tình yêu của em với thằng đó – cái thằng đang nuôi em hộ anh trong lúc anh đang mải mê kiếm tiền để sau này rước em về làm vợ ấy, thế nào rồi? Anh hy vọng 2 đứa em mau mau tan vỡ, có thế thì em mới chóng tìm ra anh được. Hôm nay ngồi một mình, anh nhớ em quá nên quyết định gửi cho em lá thư này, mong là nếu chẳng may đọc được, em sẽ cười thích thú và mơ về ngày chúng ta gặp nhau, em nhé!
Lần trước anh đã nghĩ tới cái vụ thổi 1000 quả bóng bay thay cho pháo hoa để cầu hôn em ấy, nhưng anh nghĩ đi nghĩ lại, như thế vừa tốn kém, mà chẳng may anh bị bắt vì tội gây rối trật tự công cộng thì em lại phải nhận nhẫn cầu hôn tại trụ sở công an phường, khung cảnh chẳng lãng mạn tẹo nào em ạ! Hay là thế này đi, anh sẽ đưa em đến cái cầu ở gần nhà mình ấy, em đứng trên cầu và quăng đôi dép tổ ong của anh xuống sông. Sau đó anh sẽ chứng minh tấm chân tình của mình bằng cách lao mình nhảy xuống vớt, nếu anh vớt được thì em lấy anh nha! Còn nếu không vớt được thì chúng ta có thể tiếp tục làm chuyện đó hằng ngày mà, em yên tâm nhà anh sẵn dép tổ ong lắm! Anh sẵn lòng đầu tư đến bao giờ vớt được thì thôi em ạ. Em biết vì sao phải làm thế không, để sau này thằng cu nhà mình lớn, anh sẽ khoe với nó rằng: “Ngày xưa bố đã phải đối mặt với sinh tử mới có được mẹ mày đấy! Chỉ cần bố buông tay một cái là không có mày ngày hôm nay đâu!” Em thấy anh oai không nào?
Đám cưới của chúng ta sẽ giản dị thôi em nhé! Em thích đưa dâu bằng phương tiện gì nhỉ? Anh thấy người ta đi ô tô xe máy nhiều rồi, trâu bò máy xúc máy cày cũng có rồi, hay là mình thử xe lu em nhé! Để nếu chẳng may nó mà chết máy, quan viên 2 họ sẽ hò nhau chổng mông lên đẩy, vừa đông vui náo nhiệt vừa thắt chặt tình đoàn kết em ạ! Anh sẽ luyện thanh hằng ngày để hát tặng em bài “Vợ Yêu” của Vũ Duy Khánh, chắc là em sẽ xúc động đến phát khóc ấy nhỉ! Và anh cũng sẽ canh me, không để cho cái thằng hiện tại đang nuôi em hộ anh có cơ hội bén mảng lại gần cái mic để rên la mấy bài đại loại như “Cơn mưa ngang qua” hay “Không bao giờ bó tay” đâu, anh hứa đấy!
Bắt đầu cuộc sống chỉ có hai người. Anh biết là em thích nhất là phim kinh dị, mà anh thì cứ nhìn thấy mấy cảnh máu me chết chóc là buồn nôn, nhưng anh vẫn sẽ chiều em. Chúng ta sẽ ôm nhau xem phim kinh dị vào các buổi tối rảnh rỗi, anh sẽ gắn cái tivi to bằng nửa bức tường phòng ngủ nhà mình để em xem cho rõ nét, thấy từng đường gân thớ thịt nhé! Còn anh, anh sẽ luyện tập yoga thường xuyên và học cách vận khí đẩy thức ăn đã trào lên miệng ngược xuống dưới dạ dày, để khi em sợ quá hét lên, anh vẫn bình tĩnh xoa lưng em và nói :”Ngoan, có anh ở đây rồi, đừng sợ! Anh nuốt hết rồi, không phải lo đâu!”
Em rât thích được xoa xoa cái bụng mỡ đúng không? Vậy thì trước khi đi ngủ anh sẽ dành ra 15 phút để xoa bụng cho em, mặc dù anh vẫn hay lèm bèm trêu em là có quanh năm ngày tháng có bầu, nhưng sự thật là anh thích nghịch cái ngấn mỡ của em lắm. Với lại khi được anh xoa bụng, mắt em lim dim như con mèo no sữa, nhìn đáng yêu cực! Anh muốn thu lại từng khoảnh khắc dễ thương của em, vì vậy anh sẽ không nề hà ngại ngần vì một ít mỡ đâu.
Vấn đề muôn thở sẽ là chuyện bếp núc. Anh biết em thích ăn bánh nhưng chỉ biết làm duy nhất một loại bánh là “bánh lát”, cứ mỗi lần em vào bếp thì sau đó anh phải đặt lại tên nó là cái chuồng, nhưng không sao, anh sẽ tập làm các loại bánh em thích. Bù lại, em cũng phải nấu được các món cơ bản hằng ngày nhé! Để nếu bạn bè anh có đến chơi thì anh sẽ được dịp vênh mặt với chúng nó, mặc dù sau đó vợ chồng mình với lũ bạn anh sẽ phải tranh cái nhà vệ sinh và ngủ lỳ trong đó cũng không sao. Ai bảo chúng nó vác xác tới nhà mình chứ! Còn cuối tuần anh cũng sẽ dành ra mấy tiếng để phụ em dọn dẹp cái “chuồng bếp” nhà mình, để nếu bạn bè em tới chơi mà thấy cảnh đấy sẽ khen anh là chồng đảm đang, em cũng sẽ thấy hãnh diện và tự hào về anh, phải vậy không?
Lấy nhau về thì anh với em không được online facebook 24/24 thế này nữa đâu nhé! Khi đi làm về đến nhà thì cho 2 em điện thoại của chúng mình ôm nhau ngủ trên bàn, còn anh sẽ ôm em nằm đọc sách này, hoặc là đi dạo vào ban đêm, ngắm trăng ngắm sao, lãng mạn em nhỉ! Anh tính rồi, cái phòng ngủ của chúng ta sẽ là phòng cách âm, lắp cả đèn nhấp nháy và hệ thống karaoke xịn nhất nữa. Anh sẽ học thêm nhiều bài khác ngoài bài “vợ yêu” để hát cho em nghe, còn em thì phải tập múa để phụ họa nhé!. Ha ha, nghĩ tới cảnh em lắc lắc cái bụng mỡ rồi múa bài “nấm lùn di động” là anh không nhịn nổi cười. Chúng ta sẽ song ca bài “xe đạp teen” hoặc là “thỏ con chiên bánh” nữa nhé! Mỗi đêm nhà mình sẽ như cái trại Trâu Quỳ thu nhỏ vậy, nghĩ thôi đã thấy hạnh phúc ngập tràn rồi!
Đến lúc thằng cu ra đời. Lần trước anh tính với em là đẻ được bao kg thì đặt tên như thế, nếu là 3 cân 7 thì sẽ đặt là "Lê Ba Ký Bẩy". Nhưng mà khi anh trình bày phương án với bọn bạn anh, chúng nó nhìn anh với ánh mắt kỳ thị, ái ngại em ạ. Thế thì thôi vậy, chúng ta sẽ giao trách nhiệm đó cho hai ông bà nội ngoại nhé, nghĩ nhiều đau đầu lắm!
Vì anh học dốt toán lý hóa nên anh sẽ chịu trách nhiệm dạy thằng cu nhà mình văn và ngoại ngữ, để nó nịnh mẹ khéo như anh nịnh vợ, và tán gái bằng tiếng Anh giỏi như anh viết thư cho em bằng tiếng Việt ấy. Còn em sẽ dạy con học các môn còn lại được không? Em yên tâm, anh sẽ không để em thiệt thòi vì dạy nhiều thứ hơn anh đâu, ngoài giờ học anh sẽ bổ túc thêm cho cu cậu môn điện tử để nó chơi với anh, và môn massage để nó phục vụ mẹ nó mỗi khi anh đi công tác vắng nhà. Căn nhà của ba chúng mình sẽ có thật nhiều sách và đồ chơi em nhé! Để hôm nào cả nhà lười nhác, chúng ta sẽ gọi Pizza đến nằm lăn lóc vừa ăn vừa chơi, rồi ngày hôm sau, em phải lãnh trách nhiệm mếu máo làm nũng để bà ông bà nội dọn hộ chúng mình đấy! Nếu em không hoàn thành nhiệm vụ thì anh sẽ bảo thằng cu sang mè nheo ông bà ngoại nữa vậy, rồi sau đó chúng ta sẽ trả công 4 ông bà bằng 1 bữa cơm thịnh soạn..mua ngoài quán về, em có đồng ý không?
Khi chúng mình giận nhau thì sao nhỉ? Ngoài phương án chia nhau bế thằng cu, nó tè ra người ai thì người ấy sai ra, anh nghĩ chúng ta nên thử cách viết thư cho nhau đi. Anh sẽ viết một lá thư dài thật dài để nói về suy nghĩ của mình, rồi cho cái thằng cu mới tập đọc nhà mình ngồi bi bô đánh vần từng chữ cho em nghe, và ngược lại. Anh cá là khi nó chưa đọc đến câu thứ 3 là cả nhà lại phì cười rồi ôm hôn nhau túi bụi ấy chứ. Vì có tiếng nói cười râm ran của trẻ con, và vì anh với em đều yêu thiên thần bé nhỏ của mình, nên nhà mình sẽ luôn là mái ấm em ạ. Anh mong chờ đến ngày đó lắm lắm!
Còn bây giờ thì anh vẫn phải ngồi một mình ở đây, vừa uống café vừa cầu khấn em đi chơi với thằng kia về sớm sớm, em biết là ông bà ngoại sẽ lo cho em lắm nếu về quá giờ giới nghiêm mà. Anh bảo rồi, nếu nó không đối xử tốt với em thì bỏ quách đi cho rồi, làm gì có ai yêu và mang cho em hạnh phúc hơn chồng tương lai của em cơ chứ! Thế nên em nhớ lời anh nhé, yêu nó ít ít thôi, em còn phải dành suốt cuộc đời để yêu thương chăm sóc cho chồng con em nữa đấy!
Đây đã là lá thư thứ hai anh gửi cho em rồi, nếu em quên lá thư thứ nhất thì tìm vào link này nhé!
Đấy em thấy chưa, bao nhiêu kẻ xuýt xoa hạnh phúc khi đọc thư anh gửi cho em kìa! Thấy người ta GATO với tình yêu anh dành cho em thế mà em không có chút động lòng gì sao? Nếu có thì mau mau tìm ra anh đi nhé, anh mong ngóng ngày có thể biến những dự định của chúng mình thành sự thật lắm rồi.
Thôi thư đã dài, anh xin dừng bút ở đây! Mãi yêu em, yêu con của chúng mình!
Chúc em ngủ ngon... Read More...
Thứ Năm, 17 tháng 4, 2014
Mình Chia Tay Rồi Mà Em...
Truyện ngắn rất hay và cảm động: "Mình Chia Tay Rồi Mà Em..."
_Gì hả anh?
_Chia tay đi em
_……
_Im lặng là đồng ý nhé! Từ mai chẳng còn là n.y của nhau đâu
Cô bất ngờ….lắp bắp…k thành lời:
_Lý do? Em làm gì sai à?
_Không..
-Thế vì lý do gì, chúng ta quen nhau 3 năm cơ mà, chia tay như thế là sao hả anh
_Thích
_Anh nói như thế mà dc à?
_ Em có làm gì sai thì anh phải nói chứ?
_ Chẳng gì cả …chán rồi…hết yêu…. Chia tay thôi, tuổi trẻ mà.
1 cảm giác chạy xẹt qua người cô….Hẫng! …ngỡ ngàng ! lòng tự trọng như bị dao cứa vào!
_ừ…vậy chia tay, đừng bao giờ gặp nhau nữa nhé
_ không chắc!
_anh nói vậy là sao?
_cúp nhé, tạm biệt.
_???
Chia tay…thế là chia tay…1 cuộc tình 3 năm bay vút theo
sóng điện thoại …lãng thật! Rốt cuộc có thế thôi à….nhảm nhí thật…tình cảm nó nhạt thế thôi hả anh? Đồ tồi!
Chẳng việc gì tôi phải buồn vì anh cả…. Cô nói thế….và nằm xuống giường…..có thứ nước mặn đắng thấm vào
gối!
3 tuần kể từ cái ngày chia tay ấy !
Ngày thứ nhất
Có điện thoại….của anh ta….
Cô bắt máy…như 1 phản xạ tự nhiên của 1-cô-gái-có-người- yêu.
_Anh gọi tôi có việc gì ko?
_chẳng gì cả , thích thì gọi
_dẹp ngay cái giọng điêu khinh khỉnh ấy đi
_quen rồi, không bỏ được
_chia tay rồi, để tôi gạt phăng thằng khốn nạn như anh ra khỏi cuộc đời đi!
_chia tay rồi, anh chẳng còn là gì của em nữa đâu, đừng bận tâm đến anh như thế ,anh chỉ gọi,và em cứ việc mắng nếu e muốn, nhưng đừng cúp máy…
_anh điên vừa thôi ! hãy biến đi với những đứa con gái khác , đừng gọi điện phiền tôi!
_à em…
_sao?
_mình chia tay rồi đấy!
RỤP!
Tít……tít…..tít
Cô bực tức cúp máy……
Thật khốn nạn, anh làm như thế là có ý gì. Gọi cho tôi làm gì. Tôi chẳng muốn nghe giọng của anh nữa! Nhưng sao có gì đó vương vấn và nghẹn lại ở tim…..”mình chia tay rồi đấy” ….văng vẳng bên tai…
Ngày thứ 2
Lại có điện thoại của anh….
Không bắt máy….tắt máy…..vẫn gọi!
_Alo, anh đừng phiền như thế dc không?
_ăn cơm chưa , đừng có mà uống sữa liền đấy nhé, đau bụng đấy!
…..cô hơi bất ngờ…
_anh quan tâm làm gì?
_vì anh biết bụng em không tốt, ăn uống như thế sẽ đau bụng.
_tôi lớn rồi, ăn uống ra sao là quyền của tôi,chẳng liên can gì anh cả!
_ừm nhớ ngủ sớm nhé,mai e thi đúng ko, ráng mà thi tốt đó
_tại sao…anh lại như thế….anh muốn gì ở tôi hả?
_mình chia tay rồi đấy!
….lại câu nói ấy….anh ấy lại nói thế……thì chia tay rồi…..tại sao cứ phải gọi điện chỉ để nói câu đó….cho tôi bình yên không được à….sao anh cứ động chạm đến tuyến nước mắt của tôi thế hả???
Ngày thứ 3
_alo !
_tôi van xin anh đấy
_cho con Milu nó ăn chưa em, đồ ăn cho nó bữa anh mua còn ko?
_tôi tặng nó cho người khác rồi….
_sao lại như thế, anh tặng em mà….
_chẳng việc gì tôi phải giữ cả!
_ừ thì mình chia tay rồi đấy
Lại thêm 1 cuộc điện thoại kết thúc bằng câu nói đó….
Cô ngồi xuống…xoa xoa đầu con Milu ….
“anh ấy làm như thế là sao hả Milu ? anh ấy biết 3 tuần qua tôi đã cố gạt anh ấy ra khỏi suy nghĩ ko? Sao lại làm thế với tao?"
…..cô chẳng cho con chó ấy cho aicả……làm sao mà cho được……
Ngày thứ 4
….cô bắt máy như 1 thói quen
_alo,…tôi không uống sữa sau khi ăn cơm…….tôi cho con Milu ăn rồi!
_sao hôm qua lại nói là tặng Milu cho người khác rồi, em vẫn ngốc trong cái khoảng nói dối như ngày nào
_tôi….
_trời hôm nay lạnh quá, lấy cái áo màu nâu anh mua mà mặc vào, làm bằng lông thú nên ấm lắm đấy..
_ừ
_nhà còn sữa bột không. Trước khi đi ngủ thì nhớ uống nhé, uống sữa nóng buổi tối cho dễ ngủ ..đừng có viện cớ ko ngủ được mà onl tới tận sáng đó!
_ừ
_hôm nay ngoan thế, ko mắng anh à
_ừ….
_uhm thôi a cúp đây…….À… mà mình chia tay rồi em nhỉ!…..
Hôm nay em không mắng anh….em không phản ứng…… vì cổ họng e nghẹn ứ chẳng nói dc anh à……
Ngày thứ 5 …..
Cô chờ điện thoại của anh
10h tối
…….vì sao khi anh đi e đã ko ôm lấy anh hỡi người…
……….vì sao đôi chân e cứ đứng nhìn a xa mãi xa……
Tiếng nhạc chuông vang lên, cô chộp lấy cái điện thoại màu trắng…
_xin lỗi hôm nay a ngủ mãi tới h` mới dậy
_ngủ kiểu gì tới 10h tối vậy…
_hôm nay hỏi lại anh nữa à…..
_……
_cái quả cầu tuyết anh mua cho còn pin không? Hết pin thì bảo thằng Bi nó mua bỏ vào nhé, quả cầu tuyết mà
ko có đèn có nhạc thì chán lắm.
_em mua rồi….
_em ngoan đến mức anh bất ngờ đó
_mình chia tay rồi hả anh?
_ừ..mình chia tay rồi đó…, anh cúp nhé!
….khoan..
Tít…tít….tít
Cô vứt điện thoại xuống giường và bật khóc nức nở.Nước mắt dồn nén bao lâu nay đã vỡ òa trên gương mặt hốc
hác….
Anh ác lắm….anh đã bước ra khỏi tim em….em đã đóng chặt tim và chẳng muốn cho anh vào nữa….em không muốn nghe giọng nói đó của anh…em không muốn nhìn thấy số anh…..nhưng em không ngăn mình bấm “trả lời”, em ko ngăn mình nhớ đến anh được…..tim e cũng ko nghe lời e…..chẳng lẽ anh lại bước vào tim em 1 lần
nữa??
Ngày thứ 6
_alo….em tắt nick yahoo đi, treo nick hoài như thế nóng máy đấy, máy thì lại hay hư, chẳng ai qua sửa cho em
đâu..
_quen rồi
_quen cái gì .
_à Donut tới chưa
_Donut gì?
_anh gửi 1 hộp đến cho em đó, toàn vị socola đó, thích không….à trà sữa thì chắc chưa tới đâu,quán đang đông ,nó bảo sẽ đợi lâu…
_anh đang nói gì thế? Anh đang làm gì thế?
_gửi donut và trà sữa cho em, trời mưa gió như vầy anh biết e làm biếng đi mua.
_nhưng…
_nhưng cái gì, chẳng phải thích 2 món đó nhất sao??
_anh làm ơn đi, anh muốn như thế nào thì dứt khoát đi…..chia tay rồi sao a cứ quan tâm e như thế…em không chắc là em quên dc anh đâu!
_mình chia tay rồi đấy em à
………………….cúp máy……
Bính boong…bính..boong
_xin lỗi ! donut của cô đây ạ….
………….mưa phùn rơi nhẹ bên cữa sổ….nhẹ nhàng………chiếc donut hình mặt cười với vài miếng socola….thật bắt mắt………….ly trà sữa………..ngọt ngào
Nhưng…………..1 cô gái……..lòng nặng trĩu….…………..gương mặt vô hồn…..…………….giọt nước mắt…..mặn chát….
Những ngày tiếp theo……cô quyết định không bắt máy nữa…..cô sẽ tự bước ra khỏi cuộc sống của anh……..cô quyết định cho tim mình vào ngăn đá…..cho nó lạnh ngắt lại…….chẳng còn bận tâm đến anh nữa…………..
Ngày thứ 10
.
.
Duy is calling
.
.
Không bắt máy
.
.
Duy is calling
.
.
Không bắt máy…..
.
.
Có tin nhắn….
.
.
….Duy mất rồi …..em đến bệnh viện đi…
Cô bàng hoàng buông chiếc điện thoại xuống….lao ra khỏi phòng………..
Hai tai cô ù đi……….đôi mắt như bị ai lấy tay bịt kín…….tim như bị bóp nghẹt………bóp nghẹt………đôi chân cứ guồng chạy tới…… không dừng lại được…….. Anh mở mắt ra đi đồ tồi…….hôm nay em đã uống sữa sau khi ăn cơm đó….em quên cho con Milu ăn rồi…..anh mắng em đi….anh làm gì anh nằm yên vậy…..
Dậy đi Duy……..dậy đi ….dậy gọi điện cho em đi……em sẽ bắt máy….em bắt máy mà…….!!!! Em thèm ăn donut, em muốn uống trà sữa…..mưa rồi em lười đi lắm….anh mua cho em đi……..à quả cầu tuyết hết pin rồi đấy….anh dậy anh mua cho em pin đi………anh nghe em nói gì không hả………..hả anh ….!
.
.
.
.
.
_Alo anh Duy hả, hôm nay trời lạnh anh nhỉ??
_…..im lặng
_ …anh bệnh nặng như vậy sao anh không nói em??
_….vẫn im lặng
_…..anh ra đi như vậy mà anh coi được à…anh tệ lắm !
_………
_anh vẫn là người yêu của em đấy…..chia tay như thế em chẳng chịu đâu .
_……….im lặng
_…….
_……
_ à anh……em sẽ yêu mình anh thôi nhé…..anh cũng vậy nhé, anh đã bước vào tim em rồi thì em sẽ đóng chặt
tim
và giữ anh trong đấy mãi mãi…….em chẳng yêu ai khác ngoài anh đâu………..anh cũng vậy anh nhé……….
.
.
.
Mưa vẫn rơi……….có 1 cô gái cầm 2 chiếc điện thoại….1 trắng 1 đen……….của cô và của anh…………
ST
Read More...